Hợp đồng thông minh đa chuỗi (Multi-Chain Smart Contract) có hạn chế gì?

Boy_Keva

🐟Cá Con Lom Dom🐟
Trong khi hệ sinh thái đa chuỗi cung cấp nhiều lợi ích cho cả người dùng và nhà phát triển, việc triển khai cùng bộ code hợp đồng thông minh trên nhiều chuỗi dẫn đến một số thách thức và đánh đổi riêng.​

1649771119156.png


Thứ nhất, mỗi lần triển khai mới hợp đồng thông minh đa chuỗi trên một mạng blockchain khác sẽ tạo ra một bản sao hoàn toàn mới của ứng dụng, có nghĩa là nó không còn là một ứng dụng hợp nhất duy nhất. Thay vào đó, mỗi hợp đồng quản lý trạng thái nội bộ của riêng nó (ví dụ: theo dõi số dư tài khoản), với khả năng tương tác hạn chế hoặc hoàn toàn không có giữa các lần triển khai trên các môi trường blockchain khác nhau. Mặc dù người dùng có thể truy cập bản sao của ứng dụng trên mạng ưa thích của họ, nhưng trải nghiệm người dùng sẽ không nhất thiết phải giống nhau từ chuỗi này sang chuỗi khác.

Vấn đề này thấy rõ ràng nhất ở các sàn giao dịch phi tập trung, đặc biệt là các Sàn tạo thị trường tự động (AMM). Vì tài sản của người dùng chỉ có thể tồn tại trên một blockchain tại 1 thời điểm bất kỳ, nên thanh khoản trong toàn bộ ứng dụng trở nên phân mảnh trên các môi trường chuỗi khác nhau. Kết quả là làm giảm tính thanh khoản trong mỗi lần triển khai riêng lẻ, dẫn đến trượt giá cao hơn cho người dùng và giảm phí giao dịch. Hơn nữa, mỗi lần triển khai AMM trên một blockchain khác đều bắt đầu từ đầu với tính thanh khoản bằng không, dẫn đến việc pha loãng token gốc của giao thức nếu có áp dụng các chương trình đào thanh khoản để thu hút thanh khoản bước đầu.

Thứ hai, bất kỳ ứng dụng nào yêu cầu trạng thái của ứng dụng từ một nguồn sự thật chung, chẳng hạn như hệ thống tên miền trên chuỗi với cơ quan đăng ký trung tâm, đều khó triển khai theo cách đa chuỗi. Nếu nhiều lượt đăng ký được triển khai trên nhiều blockchain, thì cùng một tên có thể được đăng ký nhiều lần trên các chuỗi khác nhau với các chủ sở hữu khác nhau, dẫn đến xung đột. Do đó, các ứng dụng yêu cầu trạng thái nhất quán toàn cục thường được triển khai cho chỉ một mạng blockchain.

Bên cạnh những thách thức ở cấp độ ứng dụng, hệ sinh thái đa chuỗi cũng tăng ma sát cho người dùng cuối, yêu cầu họ phải học cách tương tác với số lượng mạng ngày càng tăng. Do các tài sản được lưu giữ trên một blockchain cụ thể chỉ có thể được sử dụng trong các dApp có nguồn gốc từ blockchain đó, nên người dùng bắt buộc phải bắc cầu thủ công rồi gửi token của họ qua các blockchain khác nếu họ muốn sử dụng dApp trong các môi trường trên chuỗi khác. Điều này không chỉ liên quan đến việc cấu hình lại ví của họ, tìm hiểu các giao diện mới và quản lý token của blockchain để thanh toán phí gas, mà còn có thể yêu cầu về bảo mật, vì nhiều cầu chuỗi chéo token truyền thống có giới hạn bảo mật.

Cuối cùng, hạn chế cơ bản của các hợp đồng thông minh đa chuỗi là sự hạn chế hoặc thiếu khả năng tương tác giữa các blockchain, sidechain và mạng layer-2 khác nhau. Trong khi các cầu nối hiện đã có để hỗ trợ các ứng dụng đa chuỗi, khả năng truyền dữ liệu an toàn giữa các blockchain mở ra một mô hình thiết kế hoàn toàn mới về cách thiết kế các hợp đồng thông minh.​

Cảm ơn anh em đã theo dõi bài viết và ủng hộ mình. Nhớ múc cho mình nhé mọi người ơi!!!

:echthatim::echthatim::echthatim:
 
Thẻ
cross-chain multichain multichain smart contract smart contract tiền mã hóa
Bên trên